Thứ Sáu, 9 tháng 9, 2022

Chuyện về anh hùng Nguyễn Đình Tiết

 


Cựu chiến binh LÊ XUÂN THANH



Tôi vinh dự được sống và cùng chiến đấu với Anh hùng LLVT nhân dân Nguyễn Đình Tiết, nguyên Tiểu đoàn trưởng Tiểu đoàn 27, Binh chủng Đặc công. Lần đầu tiên tôi gặp anh Tiết là vào một chiều mùa hè cuối tháng 8-1972.

Lúc ấy, tôi đang là chiến sĩ đặc công vừa học xong lớp quân y thì nhận lệnh lên đường để bổ sung cho Tiểu đoàn 27 đang chiến đấu ở chiến trường. Xuất phát từ Hà Nội, sau một ngày hành quân, chúng tôi dừng chân, ăn cơm chiều tại sân chùa Quan Nha (Duy Tiên, Hà Nam). Trong bữa cơm của tôi bất ngờ có sự hiện diện của một sĩ quan trẻ, quân hàm trung úy, da ngăm đen, khỏe mạnh, miệng cười tươi tắn, ăn mặc gọn gàng, vai đeo xắc cốt... Ăn xong, anh đứng dậy, ân cần nhắc chúng tôi: "Các đồng chí ăn khỏe, ăn nhiều vào còn đánh giặc, phía trước còn gian khổ lắm đấy!".

Chuyện về anh hùng Nguyễn Đình Tiết

Anh hùng LLVT nhân dân Nguyễn Đình Tiết. Ảnh tư liệu 

Tối đó, tôi được lệnh lên Tiểu đoàn bộ để gặp thủ trưởng nhận nhiệm vụ. Bất ngờ vị thủ trưởng đó lại là người sĩ quan trẻ ngồi ăn cơm cùng mâm ban chiều với tôi. Tôi lúng túng chào. Anh cười, chỉ chỗ cho tôi ngồi và nhẹ nhàng nhắc khéo: "Lần sau nhớ chào đúng điều lệnh". Sau đó, anh rót nước mời tôi uống, hỏi thăm gia đình, bố mẹ, người thân của tôi... Sự gần gũi của anh khiến những e ngại trong tôi dần tan biến. Đang nói chuyện thì một chiến sĩ xuất hiện. Anh ta đứng nghiêm trước mặt chỉ huy, giơ tay lên dõng dạc báo cáo: "Báo cáo tiểu đoàn phó, tôi-Hạ sĩ Đoàn Ngọc Hiền, chiến sĩ trinh sát có mặt nhận nhiệm vụ". Lúc đó, anh cũng đứng nghiêm trang, giơ tay chào lại và giọng dứt khoát: "Được, đồng chí nghỉ, chờ nhận nhiệm vụ".

Anh Tiết nói tiếp: "Tiểu đoàn đã cân nhắc kỹ và quyết định giao cho hai đồng chí một nhiệm vụ quan trọng. Bây giờ các đồng chí về nghỉ sớm, nhớ thu dọn quân trang cho gọn gàng, đúng 6 giờ lên đây nhận nhiệm vụ".

Cả đêm ấy, tôi không thể chợp mắt, phần không biết nhiệm vụ ngày mai là gì, phần cảm động trước sự gần gũi, chân tình của anh... Gần 6 giờ sáng, tôi khoác ba lô lên Tiểu đoàn bộ. Hiền đã ở đó với anh. Anh cười tươi và nói: "Quân y chậm hơn trinh sát rồi nhé". Rồi anh nói tiếp: "Anh em mình làm quen với nhau đã nhé. Mình tên là Tiết, Nguyễn Đình Tiết, quê ở Bắc Giang...". Giới thiệu xong, anh Tiết giao cho tôi và Hiền làm nhiệm vụ tiền trạm cho đơn vị. Nôm na là trên đường hành quân thì đi trước đội hình để liên hệ với các địa phương lo chỗ ăn nghỉ cho cán bộ, chiến sĩ. Đồng thời, anh giao cho chúng tôi một chiếc xe đạp hiệu Vĩnh Cửu, không phanh, không gác-đờ-bu làm phương tiện. Anh không quên nhắc nhở chúng tôi: "Đi an toàn, ăn uống chu đáo, khéo léo quan hệ... giữ đúng tư thế, tác phong quân nhân".

Làm nhiệm vụ tiền trạm tưởng ngon ăn, nhưng cũng có lúc gặp những vướng mắc và Tiểu đoàn phó Nguyễn Đình Tiết đã khéo léo giải quyết các tình huống để đơn vị bảo đảm tốc độ và kế hoạch hành quân. Vào đến Diễn Châu, Nghệ An, lực lượng bổ sung của chúng tôi nhập vào Tiểu đoàn 27. Tôi về nhận nhiệm vụ ở bộ phận quân y.

Chuyện về anh hùng Nguyễn Đình Tiết

Cựu chiến binh Lê Xuân Thanh (ngoài cùng, bên trái) và đồng đội cùng gia đình Anh hùng LLVT nhân dân Nguyễn Đình Tiết. Ảnh: NGỌC GIANG 

Tuy gọi là chia tay nhưng chúng tôi vẫn cùng một đơn vị và trong thời gian Tiểu đoàn 27 làm nghĩa vụ quốc tế trên chiến trường nước bạn Lào, tôi vẫn gặp anh Tiết nhiều lần trên chiến trường Cánh Đồng Chum (Xiêng Khoảng), vẫn dáng đi nhanh nhẹn, nước da ngăm đen với cái miệng cười rất tươi và ánh mắt nhìn chúng tôi trìu mến... Hoàn thành nhiệm vụ ở Lào, đơn vị ra Bắc, anh được thăng chức Tiểu đoàn trưởng, vẫn quân hàm Trung úy. Năm 1975, anh Tiết chỉ huy phân đội tham gia Chiến dịch Buôn Ma Thuột. Lúc đó, anh là Thượng úy, Tiểu đoàn trưởng và còn thêm chức nữa: Là cha của cậu bé Nguyễn Đình Huỳnh. Theo lệnh của cấp trên, ngày 10-3-1975, Tiểu đoàn 27 tổ chức đánh vào sân bay Hòa Bình (Buôn Ma Thuột). Tôi được đi cùng mũi với Tiểu đoàn trưởng Nguyễn Đình Tiết.

Ngay từ lúc bắt đầu trận chiến này, diễn biến đã rất ác liệt, địch phản công điên cuồng; ta cố gắng đánh nhanh, thắng gọn... Nhưng sự chênh lệch về lực lượng và vũ khí trang bị giữa ta và địch quá lớn. Nhiều cán bộ, chiến sĩ của Tiểu đoàn 27 đã bị thương. Thấy vậy, Tiểu đoàn trưởng Nguyễn Đình Tiết quyết định sử dụng một lực lượng cơ động tổ chức mũi luồn sâu tiêu diệt hỏa lực địch. Ban đầu, tôi được anh giao nhiệm vụ cùng theo mũi cơ động. Nghe xong, tôi nhanh chóng chuẩn bị thuốc, bông băng cứu thương và không quên chuẩn bị lựu đạn, một khẩu côn bát thu được của địch và 3 băng đạn dự phòng... Sau khi nắm lại tình hình, anh Tiết nhìn tôi và ra lệnh: "Đồng chí Thanh quân y ở lại. Tuyến ngoài hết quân y rồi, ở lại để cứu chữa thương binh ở trong ra".

Thoáng bất ngờ, tôi nằng nặc xin đi, anh nghiêm giọng: "Đây là mệnh lệnh!".

Tôi nhận lệnh ở lại, còn mười mấy đồng đội của tôi (trong đó có Tiểu đoàn trưởng Nguyễn Đình Tiết) lao vào trận đánh. Khoảng 10 phút sau, chúng tôi bật khóc nức nở khi bộ phận vận tải chuyển thi thể các anh ra, mười mấy con người trong mũi luồn sâu đã ra đi mãi mãi... Trước những thành tích trong chiến đấu, ngày 26-4-2018, Chủ tịch nước đã ký quyết định truy tặng đồng chí Nguyễn Đình Tiết danh hiệu Anh hùng LLVT nhân dân.

Vào tháng 11-2017, tôi được gặp Nguyễn Đình Huỳnh-con trai anh Tiết ở Lữ đoàn 113, Binh chủng Đặc công. Huỳnh lúc đó là cán bộ của đơn vị. Gặp cháu, tôi có cảm giác như được gặp anh Tiết, người anh, người chỉ huy, người đồng đội của tôi. Tôi kể cho Huỳnh nghe những kỷ niệm về người cha của Huỳnh. Tôi hy vọng, Huỳnh sẽ giữ lại “trí anh hùng, tinh thần anh dũng, bất khuất” của người cha đáng kính, làm ngọn lửa nhiệt huyết soi sáng con đường tiếp bước truyền thống cha anh.

(Theo QĐND)

 

0 comments:

Đăng nhận xét